PGS, TS
Hồ Khang
Năm 1965, bước qua lời nguyền "không đưa lục quân
vào chiến trường trên bộ ở châu Á" của các chiến lược gia Mỹ đưa ra
sau khi kết thúc cuộc chiến Triều Tiên
(1950 - 1953), Tổng thống Mỹ Giôn-xơn quyết định ồ ạt đổ quân vào miền Nam Việt
Nam, leo thang đánh phá miền Bắc, tiến hành chiến lược "chiến tranh cục
bộ". Với một tiềm lực và sức mạnh vượt trội về kinh tế, quân sự, giới
lãnh đạo Mỹ bấy giờ vững tin sẽ nhanh chóng buộc đối phương phải bị khuất phục
trước cỗ máy chiến tranh khổng lồ của Mỹ. Trải qua hai mùa phản công chiến lược
(mùa khô 1965 - 1966 và 1966 - 1967), những nỗ lực quân sự, chính trị, ngoại
giao của Mỹ ở Việt Nam không mang lại kết quả như mong đợi và lường định ban
đầu. Dù vậy, cho đến trước ngày nổ ra cuộc Tổng tiến công và nổi dậy (TTC và
ND) Xuân Mậu Thân - 1968, giới lãnh đạo nước Mỹ vẫn vững tin vào thắng lợi của
Mỹ và hậu thuẫn mạnh mẽ cho nỗ lực quân sự của chính quyền Giôn-xơn tại Việt
Nam.